Duong Nam Anh » 30 Mar 2015, 16:53 wrote:Tình Bóng Thuở nào...
Từ cái thuở đến trường thời cắp sách
Tôi thích ai...chỉ lặng lẽ đứng nhìn...
Khi đêm về...thời nghĩ...chuyện đâu đâu
Sáng đi học...lòng bỗng dưng...vui lạ
Cho đến khi...một hôm...như phản xạ...
Thấy người thương...có bóng lạ... vây quanh
Để ý theo...nàng nói nói...tươi cười
Tôi chợt thấy...tình tan...như cánh bướm
Rồi lại ngày...thời gian... vương hơi hướm
Lập mãi thôi...theo bước sải cuộc đời
Tình trong tôi...cứ trôi mãi chơi vơi
Khi muốn ngỏ...tình... chợt bay đi mất
Nên bởi thế...tình chưa siêu chất ngất
Trở vể tôi...như cái bóng thuở nào
Đến... rồi lơi... tiếng sóng vỗ nơi nao
Tình tôi đấy...Tình Dương Nam tôi đấy !!
Than Trách
Thuở ngu ngơ khi yêu ai chẳng vậy
Chỉ dám nhìn len lén ở đằng xa
Nếu lỡ mà có chạm mặt người ta
Chỉ ú ..ớ ..mặt đỏ bừng e thẹn
Là con gái nên phải đành bẻn lẻn
Chờ ai kia đến bắt chuyện làm quen
Thấy dáng thư sinh gương mặt cũng hiền
Dám chạy đến xin làm quen mới lạ !
Thôi chỉ đành ôm nỗi buồn trong dạ
Tan học về thui thủi chỉ mình ta
Biết đường về nhà xa thiệt là xa
Sao chẳng chịu đi chung cho có bạn ?
Chờ đợi hoài tình yêu ơi ..cũng nản
Lỡ yêu thầm chàng nhút nhát thư sinh
Yêu người ta mà chỉ biết làm thinh
Rồi than trách khi nhìn người chung bước...
nắng chiều
Viết vài hàng cho vui nhà vui cửa nha huynh DN
